THƠ TUYỂN LƯU THƯ VIỆN
BÀI 31
MỘT ĐỜI
BÊN BẾN SÔNG QUÊ
Một đời bên bến sông quê
Bóng mẹ tần tảo sớm khuya một mình.
Nổi trôi như mảng Lục Bình,
Mặc dòng nước đẩy thác ghềnh tháng năm
Dòng sông nước lớn,nước ròng
Chịu bao mưa nắng một lòng nuôi con !
Đời mẹ -một tấm lòng son
Nuôi con dạy dỗ -thay chồng
Mong con khôn lớn trưởng thành-gian lao !
Mẹ ơi ! Thương mẹ biết bao
Công ơn nuôi dưỡng biết sao mà đền ?
Những điều mẹ dạy không quên :
Nghĩa nhân-trung hiếu,vẹn nguyên tấm lòng !
Một mình khuya sớm bên sông
Lòng mẹ rộng lớn mênh mông biển trời.
Con thương mẹ quá ,mẹ ơi !
Con sông bến nước một đời nuôi con.
Tháng năm con đã lớn khôn
Bờ tre-bến nước :không quên,ghi lòng !
Tình mẹ ví tựa biển Đông
Vì con mẹ đã hiến dâng một đời.
Còn đâu những nét xinh tươi,
Còn đâu sắc nước,hương trời - ngày xưa ?
Tháng năm dãi nắng,dầm mưa
Bạn cùng bến nước sông quê tảo tần.
Con xin tạc dạ,ghi lòng
Công ơn dưỡng dục,sinh thành-Mẹ ơi !
Sơn Ca
R-PNV
hay quá
Trả lờiXóa